Tony Nguyễn HH28
--------------
---------------
CHUNG CHUYẾN ĐÒ NGANG
Tony Nguyễn
"Sông chiều một chuyến đò ngang,
Ta chờ người xuống cùng sang bến tình.
Mười năm ta nhớ một mình,
Mười năm gặp lại bóng hình ta thương."
(Trần Ngọc Ánh)
SÔNG soi bóng của quê hương,
CHIỀU nay ngọn nước triều cường đang cao.
MỘT lần gặp, nhớ năm nao,
CHUYẾN đò tách bến chênh chao giữa dòng.
ĐÒ đưa gặp lúc người đông,
NGANG qua phía đó, con sông ngập ngừng.
TA em khách lạ, người dưng,
CHỜ anh xuống với, em đừng vội chi.
NGƯỜI đâu ăn nói lạ kỳ,
XUỐNG đò lại muốn bước đi theo cùng.
CÙNG qua một chuyến đò chung,
SANG sông lòng thấy ngại ngùng, tại sao?
BẾN em quen tự hồi nào
TÌNH đâu dậy sóng lao xao thế nầy?
MƯỜI lăm, con gái miền Tây,
NĂM sau mười sáu trăng đầy hẵng hay.
TA em ai biết sau này,
NHỚ cho địa chỉ, luôn ngày tháng sinh.
MỘT lần gặp đủ nên tình,
MÌNH ta chắc sẽ nên mình với ta.
MƯỜI lăm đẹp tựa bông hoa,
NĂM sau mười sáu em là nàng tiên.
GẶP nhau là bởi do duyên,
LẠI còn gặp lúc triều lên mới là.
BÓNG em, vừa thấy từ xa,
HÌNH như đâu đó mình ta quen rồi.
TA về quê cũ xa xôi,
THƯƠNG em biết mấy bồi hồi trong tim.
Tony Nguyễn
Tony Nguyễn
"Sông chiều một chuyến đò ngang,
Ta chờ người xuống cùng sang bến tình.
Mười năm ta nhớ một mình,
Mười năm gặp lại bóng hình ta thương."
(Trần Ngọc Ánh)
SÔNG soi bóng của quê hương,
CHIỀU nay ngọn nước triều cường đang cao.
MỘT lần gặp, nhớ năm nao,
CHUYẾN đò tách bến chênh chao giữa dòng.
ĐÒ đưa gặp lúc người đông,
NGANG qua phía đó, con sông ngập ngừng.
TA em khách lạ, người dưng,
CHỜ anh xuống với, em đừng vội chi.
NGƯỜI đâu ăn nói lạ kỳ,
XUỐNG đò lại muốn bước đi theo cùng.
CÙNG qua một chuyến đò chung,
SANG sông lòng thấy ngại ngùng, tại sao?
BẾN em quen tự hồi nào
TÌNH đâu dậy sóng lao xao thế nầy?
MƯỜI lăm, con gái miền Tây,
NĂM sau mười sáu trăng đầy hẵng hay.
TA em ai biết sau này,
NHỚ cho địa chỉ, luôn ngày tháng sinh.
MỘT lần gặp đủ nên tình,
MÌNH ta chắc sẽ nên mình với ta.
MƯỜI lăm đẹp tựa bông hoa,
NĂM sau mười sáu em là nàng tiên.
GẶP nhau là bởi do duyên,
LẠI còn gặp lúc triều lên mới là.
BÓNG em, vừa thấy từ xa,
HÌNH như đâu đó mình ta quen rồi.
TA về quê cũ xa xôi,
THƯƠNG em biết mấy bồi hồi trong tim.
Tony Nguyễn
-------------------
"Em trao có nửa nụ cười,
Mà ta mất cả cuộc đời để quên."
(Quốc Thịnh)
Mà ta mất cả cuộc đời để quên."
(Quốc Thịnh)
"Em trao có nửa nụ cười,
Mà ta mất cả cuộc đời để quên."
(Quốc Thịnh)
EM năm đó tìm lên phố núi,
TRAO tặng ta một túi dâu rừng.
CÓ ai đang chỗ người dưng,
NỬA từng khác lớp, nửa từng lạ tên.
NỤ cười trông rất duyên là thế.
CƯỜI mỉm thôi như thể bất cần.
MÀ sao em đứng phân vân,
TA nghe tim đập có phần rối ren.
MẤT nửa giờ làm quen người lạ,
CẢ chân tay và cả văn chương.
CUỘC tình Dalat mờ sương,
ĐỜI xui hai đứa hai đường rồi sau
ĐỂ ta tìm trong bao chuyện trước,
QUÊN hỏi làm sao được em ơi!
"Em trao có nửa nụ cười,
Mà ta mất cả cuộc đời để quên."
Tony Nguyễn
Mà ta mất cả cuộc đời để quên."
(Quốc Thịnh)
EM năm đó tìm lên phố núi,
TRAO tặng ta một túi dâu rừng.
CÓ ai đang chỗ người dưng,
NỬA từng khác lớp, nửa từng lạ tên.
NỤ cười trông rất duyên là thế.
CƯỜI mỉm thôi như thể bất cần.
MÀ sao em đứng phân vân,
TA nghe tim đập có phần rối ren.
MẤT nửa giờ làm quen người lạ,
CẢ chân tay và cả văn chương.
CUỘC tình Dalat mờ sương,
ĐỜI xui hai đứa hai đường rồi sau
ĐỂ ta tìm trong bao chuyện trước,
QUÊN hỏi làm sao được em ơi!
"Em trao có nửa nụ cười,
Mà ta mất cả cuộc đời để quên."
Tony Nguyễn
No comments:
Post a Comment