MÔT THỜI KHÓI LỬA
Tôi llinh sư đoàn
Ngày đêm vùng biên trấn
Mái pongcho che mưa nắng
Võng đong đưa ru giấc ngủ đên ngày
Sương trắng rơi chiêu mây phủ
Đường hành quân trơn ướt nhưnng ngaỳ mưa
Chiều dừng quân trên mảnh rừng thưa
Nghe lũ khỉ gọi đàn ôi nỗi nhớ
Ly ca phê thơm mùi gaoj cháy
Điếu thuốc phì phèo quấn lá cỏ cây
Đã quá ngày trời mưa không tiếp tế
Gạo sấy chia nhau sáng đói chiều no
Đời "lính chiến biên thuỳ là như thế
Áo nhà binh không ngăn được gió lạnh căm
Ánh hoả châu thay bóng trăng rằm
Giữa rừng vắng từng đêm nghe gió hú
Tôi lính sư đoàn
Một thời biên trấn
Đi giữa rừng xanh
ngược xuôi bước quân hành
Áo bào bao lần máu thấm pha
Máu bạn máu thù cùng máu ta
Vào ra chiến trân khô rồi ướt
Ướt rồi khô máu chan hoà
Pleiku, Kontu vùng đất chết
Trấn giữ ngày đêm đi dễ khó về
Có mây khi trở lại xứ Ban Mê
Cùng đồng đội ghé về hậu cứ
Tôi là lính sư đoàn
Ngày đêm vùng biên trấn
Tuổi hai mươi chôn giữa rùng xanh
---------------
CHIỀU TRÊN KHU CHIẾN
Bài ca tống biệt hành
"Tôi đưa em sang sông"
Chiêu mưa, khu chiến nhiều gió lông
Tôi hát mình tôi khe khẽ hát một mình
Ngày ấy em đi tôi nào hay
Đời trai như gió như lá bay
Gủi cho sông núi, tình sông núi
Năm tháng miệt mài giữa phong ba
Năm năm chiến trận dài vô tận
Chỉ mong sống sót để quay về
Thăm thành phố Huế thăm người cũ
Ta nắm tay nhau đi giữa cổ thành
Năm năm chiến trận dài vô tân
Tôi lính tiền phương
Chờ người sương gió còn lận đận
Em bước chân đi bỏ cuộc tình
Em bước chân đi tôi nào hay
Mười năm ngày phép giấy trên tay
Rời quân y viện tôi về Huế
Soi bóng dòng Hương quá ngỡ ngàng
Em chừ ở nơi đâu
Sao đi mà chẳng nói gì nhau
Ngày xưa phố cũ mình chung bước !
Gót nhỏ đi về tôi đón đưa !
Tôi quay về biên khu
Bờ vai dấu đạn thù
Vết thương chiến trận chưa lành hẳn
Thêm vết thương lòng vây quanh
Khói lửa triền miên
Những ngày dài khu chiến
Biền biệt quân hành
Tìm quên
Xua đi nỗi nhơ
Ngày tháng bơ vơ!
Em đi không trở lại
Cuộc tình như nắng phai
Nếu xưa mình không găp !
Nếu xưa không đưa đón em về !
Chiều rơi trên khu chiến
Nỗi buần đong đưa
Bài ca tôi hát mình tôi
Đứa em về chốm xa xôi
"Tôi đưa em sang sông "
Đưa em
Hay đưa tôi
Những chiều xưa gió lộng
Trên khu chiến nhìn lá rơi
----------------
Nho Dang
TÌNH ANH LÍNH CHIẾN
(Một thời để yêu và một thời để chết của thế hệ chúng tôi)
Tôi người lính chiến
Quen em một chiêu mưa
Nhà em hàng dậu thưa
Khói chiều lên vương vấn
Quê em nghèo xơ xác
Bữa cơm chiều đạm bac
Bên bếp lủa hồng
Nghi ngút nồi khoai lang
Em ơi đời bất hạnh
Những tháng ngay mong manh
Bầy em thơ ngơ ngác
Lửa thù đỏ quê hương
Đoàn quân tôi về
Một chiều mưa lê thê
Áo quân hành ướt đẵm
Em khơi ấm bếp hồng
Hôm nay lòng thấy ấm
Bên bếp lửa nhà em
Tôi người lính chiến
Em tuổi còn mông mơ
Em thương tôi lận đận
Khi tuổi đời còn xanh
Ngược xuôi bước quân hành
Hào hoa vương áo trận
Rồi những ngày vui
Đêm trăng ướt vai gầy
Thân trai đời gió hụi
Tôi kể chuyện quân hành
Sương khuya rơi lành lạnh
Em mắt ướt long lanh
"Người đi còn trở lại ?
Một khi súng khoac vai"" ?i
Tình yêu thời chinh chiến
Mất còn nào ai hay
Người đi vào lửa đạn
Làm sao hẹn ngày về
Ngày tôi đi
Em nhìn theo mãi
Ngoài trời mưa vẫn bay
Hình em xa khuất dần
Đường hành quân xuôi ngược
Tôi biền biêt phương trời
Nhớ em châm điếu thuốc
Những chièu tam dừng quân
Từ đó đường đôi ngả
Những ngày dài vắng xa
Bâng khuâng nhìn mây trắng
Em ơi tôi sẽ về
Đời sao nhiều ngang trái
Cũng một ngày mưa bay
Đoàn quân tôi trở lai
Nhà em chỉ còn than
Về đâu em hỡi !
Chiều nay mưa vẫn rơi
Ngẩn ngơ tìm kỷ niêm
Chỉ còn hàng dậu thưa
Về đâu em hỡi !
Đầy trơi mưa vẫn rơi
Nghẹn ngào trong hoang vắng
Mình ta nước mắt rơi !
TÌNH ANH LÍNH CHIẾN
(Một thời để yêu và một thời để chết của thế hệ chúng tôi)
Tôi người lính chiến
Quen em một chiêu mưa
Nhà em hàng dậu thưa
Khói chiều lên vương vấn
Quê em nghèo xơ xác
Bữa cơm chiều đạm bac
Bên bếp lủa hồng
Nghi ngút nồi khoai lang
Em ơi đời bất hạnh
Những tháng ngay mong manh
Bầy em thơ ngơ ngác
Lửa thù đỏ quê hương
Đoàn quân tôi về
Một chiều mưa lê thê
Áo quân hành ướt đẵm
Em khơi ấm bếp hồng
Hôm nay lòng thấy ấm
Bên bếp lửa nhà em
Tôi người lính chiến
Em tuổi còn mông mơ
Em thương tôi lận đận
Khi tuổi đời còn xanh
Ngược xuôi bước quân hành
Hào hoa vương áo trận
Rồi những ngày vui
Đêm trăng ướt vai gầy
Thân trai đời gió hụi
Tôi kể chuyện quân hành
Sương khuya rơi lành lạnh
Em mắt ướt long lanh
"Người đi còn trở lại ?
Một khi súng khoac vai"" ?i
Tình yêu thời chinh chiến
Mất còn nào ai hay
Người đi vào lửa đạn
Làm sao hẹn ngày về
Ngày tôi đi
Em nhìn theo mãi
Ngoài trời mưa vẫn bay
Hình em xa khuất dần
Đường hành quân xuôi ngược
Tôi biền biêt phương trời
Nhớ em châm điếu thuốc
Những chièu tam dừng quân
Từ đó đường đôi ngả
Những ngày dài vắng xa
Bâng khuâng nhìn mây trắng
Em ơi tôi sẽ về
Đời sao nhiều ngang trái
Cũng một ngày mưa bay
Đoàn quân tôi trở lai
Nhà em chỉ còn than
Về đâu em hỡi !
Chiều nay mưa vẫn rơi
Ngẩn ngơ tìm kỷ niêm
Chỉ còn hàng dậu thưa
Về đâu em hỡi !
Đầy trơi mưa vẫn rơi
Nghẹn ngào trong hoang vắng
Mình ta nước mắt rơi !
------------------
No comments:
Post a Comment