Wednesday, November 15, 2023

NGƯỜI LÍNH SANG SÔNG CHỈ MỘT LẦN - Nho Dang K23

NGƯỜI LÍNH SANG SÔNG CHỈ MỘT LẦN

Nho Dang K23
Anh bỏ trường xưa biệt mẹ già...
Chỉ thương em dại mẹ tảo tần...
Áo trận bao lần máu thắm pha...
Thuyền ai vội vã anh sang sông...
Người lính sang sông chỉ một lần
 
-----------------------------------
NGƯỜI LÍNH SANG SÔNG CHỈ MỘT LẦN

Anh bỏ trường xưa biệt mẹ già
Áo bào vương vấn nét hào hoa
Tuổi xanh đã gắn trên đầu súng
Sương gió đời trai giữa lạnh lùng
Chẳng tiếc chi đời chẳng tiếc thân
Chỉ thương em dại mẹ tảo tần
Ngày hai buổi chợ còng lưng gánh
Vất vả nuôi con bạc mái đầu
Anh chẳng cùng ai vẹn câu thề
Bước chân vạn nẻo chốn sơn khê
Như mây như gió quên ngày tháng
Mấy thủa cùng ai để hẹn về
 
Áo trận bao lần máu thắm pha

Anh đi biền biệt chiến trường xa
Ngủ trên sỏi đá bờ lau sậy
Xuôi ngược phiêu bồng giữa phong ba
Thuyền ai vội vã anh sang sông
Người đi có hẹn trở về không?
Vấn vương cô lái chùng tay lại
Rưng rức hàng mi chẳng muốn chèo
Anh chẳng trở về bến nước xưa
Thuyền ai gác mái phơi nắng mưa
Nhấp nhô đầu sóng hôn tử sỹ
Người lính sang sông chỉ một lần
------------------
 
Nho Dang
Nắng thu
Lá đã thay màu nắng cũng hanh
Mùa thu ai nhuộm đỏ trên cành
Nằm nghe lá gõ ngoài song cửa
Xào xạc ngập đầy vương lối đi
Ta ở phương trời tóc xoã bay
Mượn ly rượu đắng để tìm say
Tình rơi theo lá từ đâu nhỉ
Mấy độ thu về sao vẫn khơi ?
Tình vẫn còn vương theo lá rơi
Mùa thu bát ngát tận chân trời
Gió thu man mác khơi niềm nhớ
Như tiếng thầm thì giữa giấc mơ

Người ở phương nào lá có bay ?

Mùa thu phương ấy nắng có say ?
Có về theo gió tìm thu cũ ?
Gom chút tình dư theo lá rơi ?
Lá có úa vàng trên lối xưa ?
Người đi bỏ lại mảnh trăng thừa
Lao xao sỏi đá con đường vắng
Em có nghẹn ngào khi dẫm lên?
Sỏi đá bao năm vẫn đợi chờ
Người đi đường cũ cũng bơ vơ
Xót thương bao độ mùa thu vắng
Sỏi đá rong rêu cũng phủ mờ
Đâu những mùa thu dưới nắng thu ?
Phố xưa em nhớ lắm sương mù
Tình ta thôi đã bay theo lá !
Kỷ niệm chôn vùi dưới nắng thu !
Ta vẫn ngược xuôi lấm bụi đường
Gót chân xiêu bạt gió ngàn phương
Cười vang thế sự đời điên đảo
Còn chút duyên thừa dưới nắng thu
 
-------------------
 
Nho Dang
Dòng sông xưa
Em bên bờ tả ngạn
Tôi hữu ngạn dòng sông
Liền nhau con đò nhỏ
Sớm tối bước chung đường
Trường em và truòng tôi
Cách nhău một con đường
Bên cạnh dòng sông Hương
Lung linhh nắng chiều vàng
Tuổi đời vẫn còn xanh
Ngây thơ áo hoc trò
Chuyện tình đẹp môt dòng sông
Phượng đỏ rực sân trường
Yêu nhau nhiều mộng mị
Timhf yêu tuổi dậy thì
Em hay hờn hay dỗi
Sông Hương nước vơi đầy
Những ngày mưa lê thê
Tôi che áo em về
Lũ bạn cười khúc khích
Em mặt đỏ ửng hồng
Em như con sáo nhỏ
Tôi hẹn đưa sang sông
Măt em sáng long lanh
chỉ yêu có môt người
Cũng chiều mua xứ Huế
Chẳng thấy em đi về
Bến xưa tôi đứng đợi
Con đò đã vắng ai!
Em rời xa phố thị
Vội vàng bước chân đi
Trường xưa giờ vắng bóng
Bầy chim sẻ bay tìm
Người ơi sao vội vã ?
Đi chẳng nói gì nhău !
Dong sông trôi hờ hững !
Lời xưa biết về đâu ?

Em đi từ dạo ấy
Tôi làm lính tiền phương

Tìm quên trong men rượu
Em về giữa cơn say
Plei ku phố mây mù
Chiều nay mây trắng phủ
Chuyện tình đặu như cắt
Nhẹ nhàng như gió bay
Năm năm vùi khói lửa
Tôi về phố Huế xưa
Con đò ngang còn đói
Kỷ niệm buồn đong đưa
Em ơi mùa hoa phượng
Trường xưa ngói đổi mău
Tôi như nguòi xa lạ !
Giữa khung trời quê ta !
( tình yêu tuổi hoc trò dĩ vãng còn đong đưa)

 

No comments:

Post a Comment