Từng ngày rơi rụng xuống
Tháng trôi dần theo năm
Đời người như giấc mộng
Qua rồi bốn chín năm
--------------- Tháng tư nay lại đến Lại vỡ oà cơn đau Vết thương chưa lành miệng Đau mãi bởi vì đâu ?!Ngồi đây thầm hỏi nhỏBiết thuở nào nguôi ngoai Khi chung quanh còn đó Nhọc nhằn oằn đôi vai Người người từ sáng tối Nỗi muộn phiền vây quanh Thở than bay ngàn lối Đồng quê đến thị thành Dòng đời vẫn màu tím Buông xuôi từng đôi tay Nhìn nhau lời câm nín Buồn trong tiếng thở dài !!!LÊ KIM NGA (27b)
No comments:
Post a Comment