Niên-Trưởng Nguyễn-Thành-Chuẩn sanh ngày 12-9-1930 tại Tĩnh Vĩnh-Long. Đậu Tú-Tài toàn-phần chương-trình Pháp. Tốt-nghiệp Khóa 6 Trường Võ-Bị Quốc-Gia Việt-Nam/Đà-Lạt. Tháng 10-1952 ra trường được bổ-nhiệm về Binh-Chủng Nhảy Dù. Năm 1959 theo Thiếu-Tá Phan-Trọng-Chinh Chỉ-Huy-Trưởng Biệt-Động-Quân về thành-lập Bộ Chỉ-Huy Biệt-Động-Quân và Huy-Hiệu Con Cọp mang bên vai trái của Binh-Chủng Biệt-Động-Quân là do Niên-Trưởng Nguyễn-Thành-Chuẩn vẽ.
Năm 1963 Niên-Trưởng Nguyễn-Thành-Chuẩn thuyên-chuyển về Lực-Lượng Đặc-Biệt Vùng IV điều-hành các Trại Biên-Phòng, sau đó về làm Chỉ-Huy-Trưởng C3 của Lực-Lượng Đặc-Biệt. Khi Lực-Lượng Đặc-Biệt sáp-nhập vào Biệt-Động-Quân Ông được bổ-nhiệm làm Chỉ-Huy-Trưởng Biệt-Động-Quân Vùng III.
Ngày 1-4-1974 Niên-Trưởng Nguyễn-Thành-Chuẩn được chính-thức bổ-nhiệm giử chức-vụ Tư-Lệnh Sư-Đoàn 101 Biệt-Động-Quân.
Sau khi bị tù VC 13 năm, Niên-Trưởng Nguyễn-thành-Chuẩn định-cư tại thành-phố San Francisco Hoa-Kỳ theo diện HO năm 1991, làm Tỗng-Hội-Trưởng Biệt-Động-Quân nhiệm-kỳ 1993-1995 & 2005-2007 & 2007-2009.
Niên-Trưởng Nguyễn-Thành-Chuẩn từ-trần ngày 21-10-2008 tại Champigny-sur-Marne ngoại-ô Paris, France .
Ông là người đã vẽ phù hiệu “Beo Đen” nổi tiếng của Biệt Động Quân. Để vẽ ra phù hiệu này, ông đã phải nghiên cứu huy hiệu của tất cả những đơn vị ở trên thế giới có nhiệm vụ tương tự như Biệt Động Quân, đọc sách National Geographic để có tài liệu về những động vật có khả năng tương tự như nhiệm vụ mà lính Biệt Động Quân phải thi hành. Cuối cùng, ông đã chọn con Beo Đen làm biểu tượng cho BĐQ.
Beo rất nhanh nhẹn, luôn luôn ở thế sẵn sàng. Khi vồ mồi hoặc tấn công địch thủ, beo rình mò một thời gian rồi đến khi thời cơ thuận tiện, nhẩy ra tấn công thật dũng mãnh. Biệt Động Quân cũng vậy! Lính Biệt Động trang bị nhẹ, được huấn luyện thành thục chiến thuật truy lùng và tấn công bất ngờ. Sở Trường của Biệt Động là dùng trực thăng vận để điều quân tới chiến trường một cách bất ngờ để tấn công bọn VC.
Để có tác dụng trấn áp địch quân, ông dùng mầu đen cho con beo và mầu đỏ cho cặp mắt và miệng của nó.
Được hỏi: “Tại sao con beo lại có . . .
13 cái răng?” ĐTá Chuẩn đã cười mà trả lời:
- “Ai cũng cho con sồ 13 là số xui. Biệt Động Quân dùng nó là con số hên. Việt Cộng đụng tới BĐQ, nó mới là kẻ bị xui xẻo. Do đó, tôi mới vẽ con beo có 13 răng để trấn áp địch quân. Một lý do nữa là để cho . . . cân bằng cái miệng con beo mà thôi.
Ông cũng cùng một lượt vẽ ra huy hiệu “Căn Bản BĐQ” và huy hiệu “Thần Tiễn” gắn trên mũ nâu BĐQ.
Khi đang biệt phái cho Biệt Động Quân thì xẩy ra vụ đảo chánh Tổng Thổng Diệm vào ngày 11 11 1960, ông và các anh em Nhẩy Dù khác đã tham gia vào cuộc đảo chánh này. Rủi thay, cuộc đảo chánh thất bại, ông bị bắt đưa ra tòa án Quân Sự và bị đi đầy ở Côn Đảo. May mắn thay, vào ngày 01 11 1963, cuộc đảo chánh thứ hai đã thành công, Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng đã cho tầu ra Côn Sơn đón ông và các chiến hữu khác trở về. Ông được phục hồi binh quyền và cấp bậc cũ. Nhân lúc Lực Lượng Đặc Biệt đang cần bổ xung sĩ quan, ông đã tình nguyện gia nhập binh chủng này.
Cuối năm 1970, Lực Lượng Đặc Biệt được giải tán và chuyển qua Biệt Động Quân, ông đã trở lại phục vụ chính thức cho binh chủng này và trở thành Chỉ Huy Trưởng Biệt Động Quân Quân Khu III. Th Tá Hòa lúc đó giữ chức vụ Chánh Văn Phòng cho CHT BĐQ/QK III cho ĐTá Chuẩn.
Đến năm 1972, ông được chỉ định kiêm nhiệm chức vụ Tư Lệnh Chiến Trường An Lộc. Vào tháng 3 1975, do tình hình chiến trường, Trung Tường Toàn ra lệnh cho ông rút về bảo vệ Quận Chơn Thành, phía bắc căn cứ Lai Khê. Con đường di chuyển từ An Lộc tới Lai Khê dầy đặc những chốt và pháo binh của VC, nhưng nhờ lòng can đảm và sự chiến đấu anh dũng của anh em BĐQ, các Liên Đoàn đã di chuyển an toàn về vị trí mới. Hai ngày sau, VC đã bắt đầu vận dụng tối đa hỏa lực pháo binh cũng như bộ binh để tấn công tới tấp vào phòng tuyến của BĐQ. Qua 10 ngày tấn công, bọn VC đã bỏ cuộc. Nhưng lúc đó cũng là lúc mà Quân Đoàn III không còn lực lượng trự bị nào nữa, do đó, Tướng Toàn lại ra lệnh cho ông rút về Lai Khê. ĐTá Chuẩn đã cho cả lực lượng BĐQ hành quân triệt thoái bất ngờ vào ban đêm và về tới Lai Khê an toàn. Tới đây, lực lượng BĐQ đã bị phân tán mỏng để tăng phái cho những lực lượng khác: Liên Đoàn 32 được điều động về mặt trận Tây Ninh, Liên Đoàn 31 được bổ xung cho các lực lượng chung quanh vùng III. Liên Đoàn 33 cũng bị tách rời từng tiểu đoàn đi tăng viện cho mọi nơi. Bộ Chỉ Huy BĐQ Quân Đoàn không còn quân lính trong tay, dời về đóng ở Biên Hòa. Lúc đó cũng là vào những ngày cuối cùng của tháng Tư rồi.
Khi được tập san Biệt Động Quân phỏng vấn vào năm 2004:
-Lúc đó, tình hình đã rối bung lên rồi, rất nhiều người bỏ đi, sao Niên Trưởng không đi?
Ông đã trợn mắt hỏi lại:
-Đi đâu?
-Thì . . . đi Mỹ đó, NT!
-Đâu có được!
Mặc dù BCH của tôi lúc đó không còn nhiệm vụ gì nữa, nhưng tôi vẫn còn phải có trách nhiệm theo dõi các hoạt động của những đơn vị trực thuộc chứ!
Trưa ngày 29 tháng 4 năm 1975, Trung Tướng Nguyễn Văn Toàn gọi tôi vào Quân Đoàn trình diện, nói rằng
”Anh bây giờ ở đây cũng dư rồi, các đứa con của anh đã mỗi đứa một nơi rồi, tôi trả anh về BCH/BĐQ/Trung Ương để Tướng Đỗ Kế Giai tùy nghi quyết định điều động nhiệm vụ mới cho anh”
Tôi về trình diện Tướng Giai, ông cũng nói:
- “Anh ở đây cũng không giúp gì được cho hiện trạng, anh hãy qua Bộ Tư Lệnh Biệt Khu Thủ Đô mà tăng cường cho họ.
Tôi ở BKTĐ củng với Thiếu Tướng Lâm Văn Phát lo củng cố vòng đai thủ đô.
Trứoc đó ít ngày, Tướng Giai có hỏi tôi:
“Mình có hai sư đoàn BĐQ: Sư Đoàn 101 và 106, anh Chuẩn muốn chọn sư đoàn này để làm Tư Lệnh?”
Sư Đoàn 101 Biệt Động Quân.
Tôi thấy con số 101 có vẻ . . . ngon ngon, có vẻ có tiếng tăm giống như Sư Đoàn Không Kỵ 101 của Hoa Kỳ, nên tôi lựa Sư Đoàn này.
Đến sáng ngày 30 tháng Tư 1975, trong khi tôi đang điều động các Liên Đoàn 7. 8 và 9 đánh những trận chiến quyết tử với VC tại Bình Chánh, Bà Hom, Kinh Xáng. Trong khi tiếng súng hai bên đang nổ rền thì Tướng Nguyễn Hữu Hạnh – vửa được Tổng Thống Dương Văn Minh cử giữ chức Tham Mưu Trưởng Liên Quân – đã gọi điện thoại xuống:
“Tất cả cái đơn vị quân đội ngưng bắn, giá súng, đợi lệnh của Tổng Thồng để chuẩn bị bàn gioa cho phía bên kia”
Tôi nhìn ra ngoài sân, chiếc trực thăng của tôi còn đậu đó. Nhưng chung quanh tôi, còn bao nhiêu là các cấp chỉ huy dưới quyền. Nơi này hỏi phải làm sao? Chỗ kia gọi về xin cho quyết định.
Lòng tôi cảm thấy bồi hồi. Nhìn lại chung quanh, các đồng đội, các thuộc cấp đang loay hoay bên cạnh, mọi người nhìn mình như là một cái phao cuối cùng, sao tôi đành quay lưng bỏ đi?
Với trách nhiệm của một cấp chỉ huy, tôi không thể bỏ anh em ỏ lại vào lúc này, mặc dù Tổng Thống Minh đã ra lệnh đầu hàng, tôi không còn trách nhiệm gì nữa.
Đại Tá Chuẩn đã không bỏ anh em lính chiến để tìm yên lành riêng cho mình, để rồi ông bị tù trung trong trại cải tạo trở của bọn VC đúng 13 năm.
Nhưng con số 13 vẫn là con số hên đối với ông, vì sau 13 năm đầy đọa, ông vẫn sống hiên ngang với đời, vẫn sống với tình “Huynh Đệ Chi Binh” trong cảnh tù đầy.
Huynh Trưởng Hòa kể cho tôi:
“Trong thời gian đầu của cuộc đời tù tội, tôi đã được bọn VC đưa tới trại Suối Máu cùng với ĐTá Chuẩn. Một ngày nọ, trong khi tập trung đi lao động, tôi đã gặp lại ĐTá Chuẩn, hai người chào nhau rồi mạnh ai làm việc nấy. Cuối ngày, khi đi ngang tôi, ĐTá Chuẩn đã dúi vào tay tôi một cái gì đó. Tôi vội cât ngay vào túi vải, về lán mới mở ra xem: Ông đã cho tôi một hũ chao.
Tôi cả đời chưa ăn qua món ăn này, nhưng hôm đó, tôi đã ăn rất ngon miệng.
Trong thời gian học tập cải tại, đồ ăn thức uống là những gì thật quý giá, ĐTá Chuẩn có hai hũ, thay vì ông cất để dành ăn một mình, ông đã chia cho tôi một nửa gia tài của ông. Tôi không bao giờ quên hủ chao này.
Đến năm 1985, tôi được bọn VC cho về, vợ tôi vội vàng lo chuyện vượt biên cho tôi. May mắn thay, tôi đã vượt thoát ngay trong lần đầu tiên vượt biên này, rồi bảo lãnh cả gia đình qua đoàn tụ với tôi ở Úc.
ĐTá Chuẩn bị bọn VC giữ ở trại cải tạo suốt 13 năm trời, tới năm 1988 mới trả ông về. Ông sống ở San Francisco từ ngày rời Việt Nam.
Năm 1995, tôi đã liên lạc được với ĐTá Chuẩn và qua Mỹ thăm ông. Tại đây, tôi đã tặng ông bản sao của ấm hình này. Ông mửng quá, nói sẽ phóng lớn để treo trong nhà”.
Trong buổi lễ kỷ niệm 45 năm Binh Chủng Biệt Động Quân, vào tháng 7 năm 2005, cũng là cuộc họp bầu tổng hội trưởng cho Tổng Hội Biệt Động Quân, ĐTá Chuẩn đã được đề cử giữ chức vụ này. Ông giữ chức vụ Tổng Hội Trưởng từ năm 2005 cho đến nay.
Đại Tá Nguyễn Thành Chuẩn, trong buổi lễ nhậm chức Tổng Hội Trưởng Tổng Hội Biệt Động Quân, 2005.
Xin thắp cho Đại Tá Nguyễn Thành Chuẩn một nén nhang. Ông là một cấp chỉ huy xứng đáng với đầy đủ kinh nghiệm chỉ huy qua các binh chủng Nhẩy Dù, Lực Lượng Đặc Biệt, Biệt Động Quân. Ông cũng là một cấp chỉ huy có phong thái chỉ huy, được lòng các cấp chỉ huy cũng như được sự kính nể của thuộc cấp.
VỊ TỰ LỆNH SƯ ĐOÀN 101 BIỆT ĐỘNG QUÂN CỦA TÔI, LÀ THẾ ĐẤY.
NGUYỄN KHẮP NƠI.
No comments:
Post a Comment